Suy tàn và sụp đổ Đế quốc Kong

Quyền lực và quyền kiểm soát thương mại của Kong trong khu vực đã giảm đáng kể vào cuối những năm 1800. Mặc dù tầm quan trọng của thành phố về mặt thương mại và nghiên cứu Hồi giáo vẫn tồn tại, nhưng tính độc lập và phạm vi ảnh hưởng của nó đã giảm đi.[5]

Vào ngày 20 tháng 2 năm 1888, Louis Gustave Binger đến thành phố Kong và thực hiện các thỏa thuận với các nhà lãnh đạo như một phần của việc kiểm soát thuộc địa Tây Phi thuộc Pháp.[3] Những thỏa thuận này khiến Kong trở thành mục tiêu chính cho các cuộc tấn công từ Samori Ture như một mặt trận trong các cuộc chiến Mandingo giữa Đế quốc Wassoulou và người Pháp. Năm 1897, Samori đánh bại lực lượng cuối cùng của Kong và đốt cháy thành phố khiến các thành viên hoàng tộc Seku phải chạy trốn lên phía bắc.[2]

Các thành viên còn lại của hoàng tộc Seku đã trú ẩn tại vùng sông Volta Đen, nơi họ phân chia lãnh thổ mà người Pháp gọi là "Les Etats de Kong."[2] Các vương quốc này tồn tại trong một thời gian ngắn trước khi sụp đổ. Việc này liên quan đến chính quyền thuộc địa của Pháp. Thành phố Kong được xây dựng lại bởi người Pháp, nhưng chỉ có khoảng 3.000 cư dân trở lại và ảnh hưởng của nơi này đã giảm đi nhiều.[3]

Liên quan